Sever 1
34

Em Học Sinh Bị Bố Dượng Hãm Hiếp

Trước khi nhập học thì tất cả các em đều đã được kiểm tra sức khỏe, bảo đảm không sinh ra biến chứng, vậy nên đây là bài tập đầu tiên của các em…”

“Tất cả ngồi xuống làm theo thầy.”

Thầy Dũng ngồi xếp bằng xuống tay đặt ngửa trên đầu gối.

“Hít thở sâu và cảm nhận… các em thấy gì?”

“Thấy tối thui!” Dương đáp, làm cả bọn bật cười.

“Có gì đáng cười? Chính là tối thui!” Thầy Dũng nói.

“Tập trung tinh thần, trong cái tối tăm đó có rất nhiều điểm sáng li ti nhiều màu!” Thầy Dũng giảng tiếp: “Cố gắng tập trung vào những điểm sáng, đem chúng tụ lại thành một khối!”

15 phút trôi qua…

“Có ai làm được chưa?” Thầy Dũng hỏi.

Tiếng chưa lác đác vang lên.

“Được mới ghê! Ta đùa đấy, trở vào lớp mà lấy sách hướng dẫn rồi về làm theo!” Thầy Dũng cười hóm hỉnh.

“Trời!!!”
Hết buổi học đầu, Dương, Sinh, Chung và Trần kéo nhau đến căn tin ăn uống, cả bọn nhanh chóng làm quen cười nói rôm rả khiến Dương cảm thấy rất vui vì được trẻ lại.
Ăn xong, Dương về phòng tắm rửa rồi ngồi lên giường lật quyển sách hướng dẫn tụ linh lực, nhờ Google mà Dương dễ dàng ghi nhớ và thậm chí hiểu sâu xa hơn so với những nội dung trong sách, hắn bắt đầu làm theo.

Trời gần tối Như Nhật mới trở về phòng, hắn đẩy cửa vào thấy phòng tối om, tưởng Dương vẫn chưa về, nhưng chợt giật mình phát hiện chỗ giường Dương có một khoảng tối đen hơn so với xung quanh, nhìn kĩ mới thấy trong quầng tối là Dương đang ngồi xếp bằng.

“Chuyện gì vậy?” Như Nhật lo lắng bật đèn lên, khoảng đen biến mất, bên cạnh Dương là quyển sách hướng dẫn tụ linh.

“Hắn đang tụ linh?” Tim Như Nhật đập mạnh, nàng biết trong quá trình tụ linh lần đầu, cơ thể sẽ tỏa ra ánh sáng cùng màu với tư chất: Không Màu – Trắng – Lam – Lục – Vàng – Đỏ, nhưng tên Dương rõ ràng tụ linh ra màu đen là sao? Mà khi bật đèn lên thì màu đen biến mất trông như không màu?

Như Nhật hồi họp tắt đèn, khoảng đen chỗ Dương lại hiện ra…

“Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ còn có tư chất màu đen, nhưng do ánh sáng che mất nên người ta lầm tưởng là không màu?”

Như Nhật hoang mang bật đèn lên lần nữa…

“Á! ĐI CHẾT ĐI!”

CHÁT!

Như Nhật vừa bật đèn lên thì thấy Dương từ lúc nào đã đứng ngay đối diện, trợn mắt giả ma hù dọa làm nàng giật mình hét lên rồi táng mạnh một cái, Dương lảo đảo té xỉu.

Tòa nhà chính của học viện có riêng một tầng – là nơi làm việc cũng là nơi ở của hiệu trưởng.

Lệ mặc chiếc áo sơ mi mỏng không cài nút, hai bầu ngực đồ sộ thả rong lấp ló ẩn hiện dưới lớp áo mỏng tạo nét quyến rũ mê người, nàng cầm ly rượu đứng ngoài ban công nhìn về phía một căn phòng trên tầng cao nhất của ký túc xá nam, nơi phát ra ánh sáng màu đỏ, không khỏi nhớ lại chuyện ban sáng…

Lúc sáng, Lệ đang ngồi trong phòng làm việc thì Như Nhật chạy vào nói: “Cô! Em muốn đổi phòng!”

“Sao lại đổi?”

“Phòng em có người khác đến ở!” Như Nhật đỏ mặt nói.

“Nhưng giờ phòng nào cũng đủ người rồi, cô chuyển em qua ký túc xá nữ nhé?”

“Nhưng…” Như Nhật cứng họng.

Lệ phì cười, nàng mở hồ sơ ra xem để tìm cách sắp xếp cho Như Nhật nhưng lại thấy cái tên cùng phòng Như Nhật là thiên tài 500 điểm Võ Phi Dương.

“Thú vị… đúng là thú vị…” Lệ gật gù, một nữ thiên tài linh lực giả nam và một nam thiên tài trí lực liệt dương ở chung một phòng, đúng là duyên số lạ kỳ.

Dương tỉnh lại thì thấy căn phòng của hắn ngập trong sắc đỏ. Phong bảo nàng, “thế còn Charlie thì sao”, Bích đáp, “nàng đã không còn thích Charlie nữa” và bảo Phong hãy cất nó vào kho. Hai tay Tú bợ đít em lên cho sát hơn. Lâm nghĩ gần nhau quá, có thể một trong hai chúng mình sẽ chán nhau,Hãm Hiếp rồi đánh mất đi cuộc tình ngàn vàng mà không thể ai cũng có được? Sau này em sẽ thấy địt nhau trên giường không thú vị bằng trên nền nhà.

View more